Nâng nghị lực cai nghiện thành công, nhờ biết đến đạo Phật

Nâng nghị lực cai nghiện thành công, nhờ biết đến đạo Phật

Nâng nghị lực cai nghiện thành công, nhờ biết đến đạo Phật

 
(PGVN)

Dịp Phật đản năm nay, tôi đến thăm gia đình không khí vui tươi đang hiện rõ trên từng khuôn mặt. Ông Lánh đã bỏ được rượu, người béo lên, Long đã cai nghiện thành công, người mẹ cũng hiện rõ niềm vui trong ánh mắt.

Tiếng chó sủa inh ỏi phía ngoài cổng rồi lùi dần vào phía trong sân, tôi đặt ly nước vối xuống bàn bước ra ngoài cửa trông thấy ông Lánh, bà Mịnh ở cùng thôn đang đến trước cổng nhà. 

Đã lâu rồi ông, bà không đến thăm nhà, hôm nay đến sớm như thế này chắc có việc gì - tôi đoán vậy. 
 
Tôi hỏi: - “Ông, bà đến chơi hay có việc gì không ạ?”. Bà trả lời: “Ông, bà có tý việc đến nhờ anh giúp đỡ, chẳng giấu gì anh mấy năm nay gia đình bà vất vả vô cùng; ông thì nghiện rượu, mỗi lần say thì văng tục chửi bậy, đuổi đánh tôi, đứa con thì lâm vào cảnh nghiện hút. Hoàn cảnh tôi mấy năm nay như vậy tôi thật sự không còn lối thoát”.  
 
Bà chưa nói hết câu, ông Lánh đã chen vào: “Anh Tuấn ơi! Nhà còn rượu không anh rót cho ông xin đúng một chén không ông run tay lắm không ngồi nói chuyện được”. Tôi thấy ông như vậy tôi cũng thương tình, vào nhà tìm rượu thì không còn, tôi lại bàn thờ gia tiên xin một chén rượu xuân rót ra mời ông.
 
Chén rượu đã làm ông tươi tỉnh lại, nhưng khuôn mặt và dáng hình tiều tụy pha chút bệnh tật do rượu mang lại thì không thể nào che giấu được. Bà cũng vậy khuôn mặt, nhăn nhó, đôi mắt thâm quầng vì sự lo toan, thương chồng, thương con, bao gánh nặng và cú sốc đè nén mà chưa tìm ra lối đi tốt đẹp cho chính gia đình mình. 
 
Nghe giọng nói nghẹn ngào đầy nước mắt của bà lòng tôi thấy tràn ngập nỗi thương tâm và tôi đã khởi dậy trong lòng tình cảm sẽ làm một việc gì đó...  
 
Tới nhà ông, bà, bước vào sân một khung cảnh lạnh buồn hiện ra khó tả, cảnh và người hình như cũng thấu hiểu được nỗi đau khổ đang diễn ra ngay chính gia đình này.

Hàng chuối trước sân nép bên bờ ao mấy năm nay vẫn không ra hoa kết trái. Không gian  đè nặng  nỗi u mặc vào lòng, nhưng dưới bàn chân tôi dường như có một sức nóng nào khó tả đang chạy dần từ  dưới lòng bàn chân lên cơ thể. 
 
Tôi bước vào nhà gọi: “Có ai ở nhà không vậy?”. Từ trong buồng Long bước ra chào tôi: “Cháu chào chú!. Chú ngồi vào bàn uống nước để cháu gọi bố, mẹ". 
 
Tôi ngồi vào bàn uống chén nước Long vừa rót ra mời tôi chưa cạn chén thì bố mẹ Long từ dưới bếp bước vào chào tôi, rồi cùng ngồi vào bàn uống nước. Câu chuyện sơ qua một lúc rồi đi thẳng vào vấn đề với gia đình.
 
Tôi nói với Long: “Mấy hôm trước bố mẹ cháu có lên nhờ chú xuống cải tạo phong thủy cho gia đình cháu, hôm nay chú xuống cháu có thành tâm ủng hộ cho chú làm phong thủy giúp cải tạo lại vận khí cho gia đình cháu không?
 
Thực ra với tôi phong thủy chỉ là phương tiện, là cách để dẫn tâm con người hướng đến chánh pháp đạo Phật.
 
Tôi bảo Long thay quần áo và chuẩn bị thay mấy chén nước trên bàn thờ gia tiên để cho Long thắp hương. Long làm theo "con là Nguyễn Văn Long, sinh năm 1991, nay con nguyện một lòng một dạ làm lành tránh dữ, tinh tấn theo con đường đạo đức, sớm khuya hướng về gia tiên để bồi công lập đức. Để con rửa hết những lỗi lầm mà bấy lâu nay con đã gây ra cho bản thân con và gia đình cùng xã hội. Từ nay con nguyện một lòng rời bỏ điều ác, cải tà qui chính đi theo con đường lương thiện". 
 
Với vóc dáng tiều tụy qua những tháng ngày vật vả với cơn nghiện, từ tết đến giờ Long cũng đã mua thuốc về cai, có lúc mê man bất tỉnh Long phóng uế cả ra quần mà không biết, được mẹ và chị dâu hết lòng chăm sóc. Nhưng dường như vẫn không làm Long quên được với cảm giác ma túy đã tàn phá con người và tâm hồn trong sáng từ thuở nào của Long. 
 
Trong hơi thở và lời cầu nguyện còn run run, méo tiếng của Long, tôi thấy được sự quyết tâm và lòng thành khẩn muốn trở lại làm người, rời xa những năm tháng tăm tối của mình.
 
Trò chuyện với Long, nhìn vào mắt Long, lẽ sống và khát vọng sống rất tràn trề và tôi tin ở bản chất cũng như tâm tính vốn hiền lành của Long.
 
Sau gần 3 tháng kiên trì đấu tranh tư tưởng chiến thắng bản thân, kết hợp với sự ăn uống điều độ, Long đã dần tươi tỉnh và hồi phục sức khỏe. 

Đây chính là thời điểm phù hợp để đưa Long tiếp cận với Phật pháp, tôi đưa Long đến chùa Đại Phúc một ngôi chùa mới được tôn tạo lại rất tôn nghiêm ở xã Quảng Ngọc – huyện Quảng Xương – Thanh Hóa, do Đại đức Thích Nguyên Hồi trụ trì.
 Đại đức Thích Nguyên Hồi
Đại Phúc là một ngôi chùa rất đẹp, phía trước là cổng tam quan và gác chuông bề thế rộng lớn, phía sau là dãy núi Ngọc Sơn làm điểm tựa cho ngôi chùa rất vững chải. Đặc biệt phía trước sân chùa là cây Gạo đã sừng sững từ lâu đời. Tượng Phật Bà uy nghiêm dưới tán cây gạo sum suê bóng mát, nhân từ.
 
Hàng năm cứ đến tháng ba hoa gạo lại đỏ bừng lên một sức sống kỳ diệu, tạo nên sự đột khởi và niềm tin cho thiện nam, tín nữ và phật tử xa gần đến đây chiêm bái phật. Sức sống tâm linh kỳ diệu ấy cũng đã nhen nhóm vào tâm hồn Long niềm tin yêu phật pháp và tình yêu cuộc sống trỗi dậy.
 
Dịp Phật đản năm nay, tôi đến thăm gia đình không khí vui tươi đang hiện rõ trên từng khuôn mặt. Ông Lánh đã bỏ được rượu, người béo lên, Long đã cai nghiện thành công, người mẹ cũng hiện rõ niềm vui trong ánh mắt.
 
Bên khóm chuối đầu ngõ buồng chuối đã nở hoa, Long đã nhờ tôi chụp một bức hình làm kỷ niệm; con người hồi sinh, cây cối cũng đồng sinh mà thành tựu. 
 
Sức mạnh của tâm linh, sự kỳ diệu của Phật pháp đã làm cho mảnh đất cằn cỗi về đức nhân từ, nay đã được bồi đắp trở lại. Hạnh phúc đã mỉm cười, đạo pháp đã nở hoa.
 
Mà Đại Phúc Tự là điểm đến, điểm dừng chân để tu tập…
 
Nguyễn Văn Tuấn
Thôn 4 – Tế Độ - Tế Nông – Nông Cống – Thanh Hóa

 

Nguồn: phatgiao.org.vn
Xem thêm chủ đề:báo chí

Hỗ trợ trực tuyến

hacheco ho tro truc tuyen
  • 0982.910.914

FACEBOOK